Nguyễn Văn Phú

Tâm Sự Loài Hoa Nở Sớm



Khóm cây trước cửa nhà tôi
Nở hoa rất sớm, khi Trời chưa xuân.
Còn nhiều cây khác ngại ngần,
Lỡ mai lại rét, cực thân, trách Trời.
 
Trời thì đang mải rong chơi,
Nào ai dám trách chi, thời giao ca,
Đằng nào cũng sắp hết mà,
Ta trên thượng giới, chúng là thứ dân.
 
Ngày đông, đang phải lui dần,
Nhưng ta còn tiếc, bước chân ngại ngùng,
Cứ đi vài mét, lại dừng,
Nhiệm kỳ sắp hết, cố dùng quyền uy.
 
Lý do chính đáng, thiếu gì,
Chỉ cần khôn khéo, có khi lại thành.
Tội gì mà phải đi nhanh,
Muộn vài ba bữa, chúng đành phải vui.
 
Cây nghe, cây hiểu ra rồi,
Khổ thay, cây có từ thời xa xưa.
Từ ngày mùa đông vẫn chưa;
Sinh ra ở dưới nắng mưa của Trời.
 
Cho nên cây vẫn vui cười,
Đâm chồi, nẩy lộc, đón người vào xuân.
Khuyên ai chớ có ngại ngần.
Hoa ta cứ nở, mùa xuân sẽ về.
 
Paris, ngày đầu xuân 2021 (P0395) Nguyễn Văn Phú

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 4 tháng 3 năm 2021

Bình luận về Bài thơ "Tâm Sự Loài Hoa Nở Sớm"